hào mọi người ! Tôi cũng là một men trung thành chuyên đọc truyện thật ở liên xô mình. Cuộc đời tôi vốn có nhiều truyện buồn nên muốn tìm một diễn đàn kể về kí ức tội lỗi của mình. Và thế là tôi quyết định chọn cái trang web lauxanh.us để làm một hồi kí cho cuộc đời mình. Hồi kí tôi tuy nó không sâu sắc như những cái hồi kí khác nhưng tôi hứa sẽ đi đến cùng.
Và tôi cũng muốn giữ thân phận của mình nên tôi xin nói trước…KHông cần biết mọi người nghĩ truyện thật giả đúng sai như thế nào, không face, không hình, không info, không tranh cãi, không giải thích. Tôi chỉ có thế viết và người đọc là các bạn thôi.
Tôi viết theo thể loại hồi kí nên sẽ không có cái khái niệm gọi là chap, viết nhiu post nhiu. Cái quan trong là tôi không muốn viết quá nhiều sex nên đừng thắc mắc tại sao sex lại ít, lại này nọ . Đây chỉ là những câu truyện rất là đời thường. Nếu ai có đọc thì xin để lại cái cm để tôi còn biết có người con theo dõi hồi kí của mình.
Và xin bắt đầu từ lúc vào lớp 10
Từng hạt mưa lại rơi trên mái hiên của căn nhà đã cũ vì năm tháng. Một mình nó ngồi co ro trog cái lạnh mùa đông của đà lạt. Nó lại tự cười với lòng mình, đã 15 tuổi đầu rồi còn gì. Không còn bé tí để ba mẹ phải lo nữa như lúc vài tuổi. NHớ về thời thơ ấu, nó phải đi bán vé số kiếm từng đồng dành dụm. Chắc ai nói ra sự thật này cũng đau lòng thật nhưng đến bây giờ nó vẫn không chối bỏ cái sự thật ấy. Cái sự thật đả từng đi bán vé số.Có những lúc nó bị bọn nhóc trấn lột đánh đến sưng cả cái mặt vì chống trả. Nhưng nó quyết không đưa cho bọn côn đồn một đồng. Hậu quả là bọn nó bỏ đi vì nó quá “dai” và mặt nó đầy máu me. Về nhà má nó thì lo lắng đến khóc còn ba nó thì nhởn nhơ như chưa có chuyện gì. Nó biết ba nó cũng sót cho đứa con bé bỏng của mình nhưng lòng tự tôn của một người đàn ông không cho phép ba nó mền lòng. Những tháng ngày tuổi thơ phải sống trong những lo toan của cuộc đời đã biến nó thành một thằng bất cần. Nó cũng chả có bộ óc IQ 200/200 như trong mấy truyện cổ tích nên sức học dược dạng trung bình. Lịch trình của nó thì sáng đi học, trưa về chạy khắp đà lạt để bán vài tờ trang trãi việc học.
Nhưng không biết sao ông trời thấy nhà nó khổ quá nên đã giúp nó trúng được 2 vé an ủi. Đó là một hôm vì lo chơi mà 4g nó còn cầm 2 tờ vé số đơn độc trên con phố. Nản lòng nó bỏ vào túi và đi về vì nó biết giờ này ai con mua nữa. Không ngờ hôm đó nó lại trúng thật tuy là số tiền chả được nhiu đối với nhà nghèo như nó . Ba má nó đã dắt nó ra bờ kè ăn lẩu. Đó là bữa ăn mà nó nhớ nhất trong đời. Ba tuy không cười nhưng mặt đã giản ra nhìu và phẳng phất đâu đó tiếng cười mĩn. Mẹ nó thì khỏi phải nói là cười đến thế nào.
Hôm nay là ngày nó biết được cái tin rất khó khăn với nó đó là phải chuyển vào sài gòn học. Nó phải xa cái đất đà lạt quanh năm tuy lanh lẽo nhưng đối với nó rất ấm áp. Nó phải rời xa ba mẹ nó sao. Nó phải rời xa những đám bạn chiến hữu sao. Nó không muốn, thật sự là nó không muốn tí nào…
Chuyến xe khách bon bon chở nó và nhiếu hành khách trên con đường tối đen. Nó lại thở dài và nhìn ra cửa sổ của chiếc xe. Chỉ toàn là những hàng cây xanh u ám, chốc chốc lại thấy vài ngọn núi hiện lên trước mặt. Không biết ba má nó nghĩ sao lại cho một thằng nhóc 15t vào “núi lửa” của đất nước hình chữ S. Nơi đây có rất nhiều cạm bẫy mà nó coi trên ti vi. Nào là mại dâm, HIV, trộm cắp, bài bạc và đặc biệt phải kể đến đó là ma túy.
Nó phải ở với cô chú nó sao, nó thấy không quen tí nào cả nhưng bị ba mẹ ép nên nó phải đi. Chưa tới sài gòn thì nó đã phải cởi hết 2 cái áo nó đang mặc chỉ chừa cái áo thun vì sài gòn quá nóng bức. Bình thường nếu ở đà lạt nó đã mặc đến 3 lớp áo để giữ ấm. Nhưng thời tiết ở sài gòn vốn đã nóng gắt nên nó thấy oy bức . Tuy đã được nhiều đứa bạn nói ở đây rất nóng nhưng nó cũng phải bất ngờ vì cái nóng bức ở đây. Vừa bước ra cái quán nước để chờ đứa chị họ ra đón thì cơn mưa ào ã đến cả chưa kịp hết nắng. Nó phải tự lẫm nhẫm”đúng là sài gòn, nắng mưa thất thường”. Sau 30 phút chở đợi rã rời trong cơn mưa nặng hạt thì bóng dáng 1 con ab cũng tấp vào nơi nó ngồi. Nó phải bất ngờ đúng hình trong 5s mới nhận ra bà chị trước mắt nó. Nó nhớ hồi xưa lúc bả 14 tuổi có lên nhà nó chơi. Động lại trong kí ức nó là một con nhỏ đen thui(chắc vì ở ngoài này nắng gắt quá nên đen). Khuôn mặt chả có gì đặc biệt so với những cô bạn đồng lứa.
Nhưng giờ đây chỉ 4 năm sau, trước mặt nó là cô bé có nước da trắng, mái ngố, khuôn mặt vương vấn nhiều màu hồng, đôi mắt to tròn và đen láy. Diện một chiếc quần ngắn với cái áo thun đen làm nổi bật làn da trắng. Chắc có lẽ không nhở chị nói thì nó đã ngẫn ngờ vì lần đầu gặp một cô gái có sức hút đến thế:
-Này, em có phải là nhóc H không
“Ờ…da..da.em là H. Chị là Trang phải không”
-Ukm, làm gì mà lóng nga lóng ngóng thế
“Ơ dạ, e………………e mệt “
-Hay là thấy chị đẹp quá nên mê tơn roài
“Bậy, thôi về e mệt quá”
-Ừa, lên đi, tui chở cho mà về
Nó ngoan ngoãn trèo lên chiếc ab của cô chị kute này.
Từ lúc nhỏ, nó đã nói chuyện với đủ loại người nên là gì nên trình chém gió của nó cũng thuộc dạng kha khá. Hai chị em cứ thế hỏi về nhau cho đến khi chiếc ab dừng lại một căn nhà 3 tầng rộng lớn xây theo kiểu Tây. Quanh căn nhà chằng chịt những nào cây cảnh và cỏ.
Cô chú nó tiếp đón rất sang trọng bằng một bữa ăn linh đình. Lần đầu tiên nó ăn được cái món gà chiên ngon đến thế. Cả những cục xương hầm thật mền, tại sao nó lại quý ư? Những lúc ở bên đà lạt nó muốn kiếm những món ăn thế này rất là khó. Không phải là đà lạt không có mà vì nó chả đủ tiền để vào những nhà hàng đó. Kinh phí đi học nó còn phải tiết kiệm nói gì đến tiền ăn uống.
-Ba mẹ ở trển khỏe chứ cháu
“Dạ khỏe chú”
-Ừm tội cho hai đứa nó, chú chả biết phải giúp gì
“……”
-H này, cháu đã chuẩn bị đi học chưa
“Dạ cháu không có đem gì theo chỉ có vài quyển sách với vở thôi”
-Ty, tí nữa con dẫn e H đi mua đồ nhé. Ba sẽ cho tiền
Chị Trang nháy mắt tinh nghịch, vừa nuốt vội cơm vừa trả lời. Người lớn mà như con nít ấy.
Sau bữa ăn đó nó được chị Trang dẫn đi lòng vòng trong sài gòn và thăm cái trường học của nó. Tại vì nó chuyển vào hk1 nên nó cần phải học nhiều lắm. Trường nó là một trường tư rất lớn nằm ở quận 1. Ấn tượng đầu tiên là một ngôi trường rất rất là lớn. Lớn gấp 5 lần cái trường trung học phổ thông ở đà lạt.
“Chị này, trường nó lớn nhỉ”
-Ừ thì lớn, trường chị học mà lị
“Chị có bạn trai chưa”
Không biết sao nó lại thốt lên câu nói này.
“Chết em vô duyên quá”
Chị ngập ngừng vài giây cũng nói:
-Ừa thì chị có rùi
“Bữa nào cho e gặp anh đó nha”
-Học chung trường mà cu, thế nào mà chả gặp
“Ok chị iu , đi tiếp di”
Bả sắm cho nó đủ thứ nào là đồ dùng học tập, áo quần, cả cái cặp với đôi giày hiệu nike cũng do bả mua nốt. Thôi kệ mình xin đi làm rùi trả bả cũng chưa muộn. Tự nhiên bả ghé vào cái tiệm mắt kính rồi nói:
-Nhóc này, đo kính nha
“Thôi, e xì trai thế này mà đeo kính gì”
-Đeo là đeo, cấm cãi nhá
“Ơ…Ơ…e không thích mà”
-Phải đeo, không đeo chị không cho ăn nữa. Chết đói ráng chịu
“Không rùi sao”
-Năn nỉ em đó
Nó phải đứng hình vài giây vì khuôn mặt dễ thương kia đang nũng nịu với nó. Ngập ngừng thêm vài giây nó đáp mà thở dài:
“Nghe chị một lần đó”
-Dậy có phải ngoan không
Sau khi làm thủ tục nhập trình gắn liền với cái kính thì nó lại được nghe một điều kinh khủng. Đó là nó bị 1 cận độ(Hứa với mn là lúc đó ll đã la làng lên đấy, từ nhỏ có chơi game gì đâu cơ chứ). Bả lựa cho nó cái kính doremon màu đen mà cười hả hê. Bây giờ chị nó cũng ép nó cắt mái tóc bồng bềnh của bọn nhà giàu. Nhìn nó bây giờ không khác mấy thằng tri thức là mấy. Chỉ khác là nó trắng hơn bọn kia, bởi vì từ nhỏ sóng ở đà lạt. Mà mn biết đà lạt thì quanh năm lạnh và ít nắng nên nước da thằng nào cũng trắng.
-Ôi nhóc ơi, em dễ thương quá cơ
“Chuyện, em mà chị”
-Mới nói tí đã nở cả lỗ mũi
“Kệ em đi, hừ”
Không khí bổng chùm xuống lạ thường. Nó phải lên tiếng để xóa tan cái không gian im lặng đó.
“Mà chị có đứa bạn gái nào đẹp không”
-Ôi nhóc không biết chị rồi, chị quen nhiều con đẹp lắm và dể thương lắm. Chị sẽ giới thiệu cho.
“Đẹp cỡ nào, có bằng chị không”
-Đẹp hơn nhiều.
Hai chị em cứ những câu ghẹo nhau,cãi nhau cho đến khi căn nhà của cô chú nó xuất hiện trước mặt. Căn phòng nó ở là một căn phòng ở tầng 2 có màu xanh nhạt, có đầy đủ thứ tiện nghi. Chắc cô chú muốn nó thoải mái khi ở đây mà.Nó nằm xuống cái giường ấm áp và chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
3 ngày sau
Cô chú nó thì càng ngày càng ít ở nhà, chắc công việc đây mà. Ngày mai là nó phải vào trường mới đi học rùi. Nó cứ lo lắng là trường mới bạn mới không biết sẽ ra sao.Kệ mình xinh trai thế gia nhập quân đoàn quậy phá cũng nhanh mà. Còn cô chị Trang này thì học từ sáng đến chiều. Về nhà ăn bữa cơm cái là đi lun tới 11g mới về. Nó chỉ biết thở dài mà nói:Đúng là gái sài gòn, phức tạp quá. Nó đã xác định rõ ràng tình cảm với cô chị này là tình chị em, nhất quyết không có cái vụ yêu nhau trai gái.
-Bụp, bụp, bụp
“Cái gì vậy trời”
-Dậy chị chở cho đi học, nhanh
“Ơ dạ, chờ em tí, hix”
-Nhanh nha, trễ bây giờ
“Ohm”
Đúng là bà chị đáng ghét, kêu nó được rùi ấy thế mà bả lấy cái gói đập đầu nó. Báo hại sáng sớm nó đã bị choáng. Chỉnh chu lại toàn diện vì hôm nay nó vào lớp vip, mà lại là học sinh chuyển lớp. Chắc chắn sẽ có rất nhiều chuyện sẽ phát sinh.
Xong xuôi cả rồi nó đi xuống thấy bà chị đang ngấm nghía lại mái tóc của mình. Hôm nay bả xỏa tóc một bên nhìn trông rất là chửng chặc không giống như mọi hôm. Môi thoáng thấy ít màu đỏ nhờ cái son môi. Đôi mắt đeo một mắt kình màu đen đôrêmon giống nó. Hèn gì nó biết tại sao bả lại bắt nó mua kính đôrêmon. Vì bả muốn nó giống bả đây mà. Ôi mặc kệ! không quan tâm. Nhìn khuôn mặt mà nảy giờ nó mới ngó bộ quần áo bả măc(chắc các cụ nhà ta sẽ nhìn dưới trước nhìn trên sau đúng không). Bả mặc áo sơ mi cùng cái váy lộ nguyên cả cái đùi trắng bóc. Người ngoài nhìn vào chắc sẽ xịt máu từ ngoài vào trong quá.
-Cô chủ ăn sáng rùi đi Truyện Sex -Vú, hôm nay con chở thằng nhóc ăn rùi học lun. Vú để đó cho ba mẹ con ăn
-Còn nhiều mà cô, cô cứ ăn …ơ cô chủ
Bà năm chưa nói xong thì bà chị này đã vọt ra chiếc xe ab để chuẩn bị đi. Cơ mà đi có 15 phút thôi mà bả mặc tùm lum thứ. Nào áo khoát, khẩu trang, mắt kính nhìn mà choáng cả con mắt. Khỏe như nó, cái nón bảo hiểm chấm hết.
Trên đường đi bả còn ghé vào một tiệm phở trên đường LTK. Nghe bả kêu tô phở mà nó choáng hết người vì rợn. Con gái con đứa gì đâu mà ăn đủ thử nào gân, thịt bò, thịt gà, chả, bò viên còn thêm 2 quả trứng gà. Nó ngồi rung đùi khoái chí cá với bả chắc chắn bả sẽ ăn không hết. Ấy thế mà sau 10 phút soạt soạt cũng sạch bách tô phở.Ra khỏi tiệm phở mà mặt nó không còn hột máu .
“Này chị, ăn gì ghê thế”
-Ô hô, chị mà cưng
“Ghế quá, ăn cả đóng thế mà chả thấy mập gì cả. em bái phục chị”
-Người ta có bí quyết, nhóc chả biết gì cả
“Bí với chả quyết gì ở đây”
Nó xì một tiếng rùi le lưỡi ra chọc bà chị đến đỏ cả mặt lên.
-Leo lên lẹ
“Giận cá chém thớt”
-Ý kiến không
“Không, em nào dám ý kiến ý cò gì. Mắt công sáng sớm sưng cả mặt”
Dọc đường nó còn nghe những tiếng huýt sáo chọc ghẹo của mấy đứa cùng trường. Không lẽ bà này có sức hút ghê gớm lắm vậy sao. Đáp lại tụi nó là cái mặt bịt khẩu trang ngó lơ bọn nó. Nó cười hả hê trước cái mặt bọn đấy:Chết chưa con, cái tội chọc gái mà bị lơ he he.
Đây rồi ngôi trường LTT đã hiện diện trước mặt nó. Hôm nay trời có vẻ lạnh lanh, trên những tán cây còn có tiếng hót líu lo của vài đôi chim đang săn mồi.Những tán lá bắt đầu trổ bông đón chào một mùa xuân trước mắt ấm cúng và tươi vui
“Ôi gái con nào cũng tươi hết trơn”
-Con nít cũng bít để ý gái à
“Ơ e nói nhỏ thế chị cũng nghe à”
-Mày con nhiều điều chưa bít về bà chị này lắm
“E không cần biết, biết hại não thêm”
-Này nói gì đó
“Nói gì bà chị cũng phải nghe chứ”
Vừa nói mà khuôn mặt nó nham nhở hết cỡ, ai nhìn vào chắc cũng nghĩ nó là một thằng dê chính hiệu.
-Chết nè, chết nè
Cứ mỗi câu chết nè của bà chị nó bị nhéo một cái đến tê hết cả eo.
“Ơ thế em đố chị nè, nếu chị thắng em làm oxin cho chị một tuần”
-Nếu chị thua thì sao
“Khôn đó, nếu chị thua thì cho em búng tay một cái”
-Oki lun, trưởng chuyện gì chứ cái đó là chuyện nhỏ
“Đố nhé: có 3 quả táo trên bàn, nếu chị lấy đi 2 quả hỏi chị còn mấy quả “
-Xì, đố thế mà cũng đố à
“Thế chị trả lời đi”
-1 quả chứ mấy, hỏi ngộ à
“Sai bét, 2 quả cơ @@”
-Sao 2 quả giải thích coi, không giải thích được ăn đấm đấy
“Con gái con đứa tối ngày đánh với chả đấm”
-Giải thích mau
“Ờ thì có 3 quả trên bàn mà lấy 2 quả thì trên tay cầm 2 quả chứ gì nữa hỏi ngô à”
-Không chịu, ăn gian, cái đồ ăn gian
“Thua rùi thì đưa cái tai đây”
-Hrum, nữ nhi trả thù mười năm chưa muộn.
Hai đứa cứ vô tư giỡn mà không biết bao nhiu con mắt đang nhìn vào bàn tán.
-Thằng nhóc ấy là ai mà đi với con bé trang 12a1 thế
-Mày hỏi ngộ, làm sao tao biết. Chắc bồ nhí chứ gì
-KHông phải đâu tao nghe nói nó dẫn đứa em lên mà
-Nhìn thằng trắng trẻo ghê quá , có bị bê đê không.
Đang đùa với bà chị thì nó nghe được cái câu con nhỏ kêu nó có bị bê đê . Nó quay ngoát lại nhìn con đó thì thấy nó đang giả bộ nc với con bạn.Cơ mà nó tính đá cho con ấy một cái lộn ruột thì con đó quay mặt về phía nó …………………………………………� �..nó bị sét đánh rùi …………………………………………� �…………..
Con nhỏ mái tóc dài ngang eo màu vàng. Đã thế nói chuyện mà đôi môi cứ chúm chím nhìn dể thương vô cùng. Nước da trắng còn hơn cả nó nữa, chắc nhỏ này giữ ghê lắm trong cái đất sài gòn này.Mỗi lúc con nhỏ này cười với con bạn thì cái lúm đồng tiền xuất hiện.Chưa bao giờ mà nó gặp con nào xinh như con này, con nhỏ này chắc nhiều đứa chết lắm rùi.
“Này này, nhỏ đó là ai thế bà chị”
-À con đó cùng lớp với nhóc ấy,nó xinh gái đã thế nổi tiếng lém, nhắm với tới không
“Thế 2 chị em mình cá đi, 2 tháng chơi không”
-Ok, thua thì sao nhóc
“Thua e lấy thân trả nợ 1 tháng”
“Còn chị thua thì sao”
-Chị bao mày ăn, thích ăn gì chị cho đó trong 1 tháng
“Ô kê con gà đen, nhớ đấy”
-Chị mày hứa sẽ làm
“Phải cho em một điều kiện”
-Nói
“Chị nhờ giáo viên đổi chỗ cho em ngồi gần con đó”
-Chuyện nhỏ, thôi vào lớp rồi kìa, nhóc đi tìm giáo viên đi”
“Uhm, biết rồi”
Sau 10 phút đi lòng vòng nó cũng gặp được bà cô chủ nhiệm lớp nó sẽ học.Ấn tượng đầu tiên là cái mái tóc đuôi gà với thân hình mình dây.
“Em chào cô ạ”
-Ừ, H hả em
“Dạ”
-Đợi cô tí cô sẽ đưa em lên lớp
“Dạ”
Đây rùi, cái bảng 10a1 to đùng đang hiện diện trước mặt nó. Đây là lớp dành cho những học sinh xuất sắc vào học. Chắc là do thế lực của chú nó đây mà.
-Chào các em, hôm nay thứ 2 mọi người vẫn chiến đấu được chứ
-Được ạ
-Hôm nay lớp mình sẽ có thêm 1 bạn mới chuyển từ đà lạt vào
-Vào đi em
Nó bước vào hiên ngang như một ông trùm dẫn dắt cái lớp quậy vậy. Nó nhìn xung quanh thì cũng thấy được cái con chửi nó bê đê. Thấy nó cũng nhìn lại mình nên khoái chí lắm. Mãi suy nghĩ mà nó không để ý cô nói gì.
-Giới thiệu với các bạn đi em
“Ơ dạ, cái gì cô”
-Ừ thì em giới thiệu tên mình đi
“Chào các bạn mình tên H vân…vân và vân”
-Chà chà cho em ngồi đâu đây
“Cho em ngồi kế nhỏ tóc vàng ấy cô”(đây là suy nghĩ của nó nhé)
-À, bạn trinh xuống dưới cho bạn H vào ngồi với bạn V.anh đi
-Thôi cô, em hổng chịu đâu-ẻo lả ghê quá
-Xuống không cô trừ điểm á
-Dạ
-Xuống dưới ngồi đi H
“Dạ”
Bề ngoài nó làm cái mặt hại não lắm chứ ở trong thì nó đang hí hửng từng giây với cái quyết định của cô. Chưa bao giờ nó thấy yêu bà chị kute của nó đến thế, về rủ bả uống trà sữa thôi. Muốn con đó nhớ mình thì mình phải chai mặt một tí. Đó là những kinh nghiệm mà nó được các đàn anh ở đà lạt truyền lại.
“Hi, chào bạn, mình là H”
-Biết rồi khỏi giới thiệu
“Người gì mà….”
Nó tính nói thì im bật vì cái nhìn của con đó, tốt nhất là im cho lành.Dù gì nó cũng biết con này tên V.anh rùi . 5 tiết trôi qua đối với nó là một cực hình, phải im bặt vì con nhỏ này không thèm nói với nó 1 lời. Nó mà bắt chuyện với con nhỏ thì con môn bị con nhỏ làm cho độn hổ.
-2 thằng em, sao rùi tiến triển gì chưa
“Hix, chưa chị ạ, người gì lạnh hơn cả đá nữa”
-Nhiều anh chết lắm rùi, nhóc chết lấy ai ghẹo chị ha ha
“Hurm rùi chị sẽ thấy”
-Chị sẽ chờ
“Ối đi uống trà sữa đi bà chị, đang buồn chết đây”
-Ừa, đợi chị lấy xe đã
“Oki, cho tiểu nhân 1p30s”
-này thì tiểu nhân
Sau câu đó thì nó bị ăn liên tiếp 3 4 cái liên thần chưởng vào bụng. “Con gái gì mà đánh mạnh dữ”
Nó phải học buổi chiều nên sau khi hai chị em uống trà sữa xong rùi thì lại quay vào trường. Đang ngồi học mà nó lại thấy thương cho mấy anh học sinh lớp 12 bị bà chị simla đá cho vài cái đến lết lên học.
Chả là cái lúc hai chị em đang đi trên sân trường thì bị 2 anh lớp 12 ghẹo bả.
-Trang đi đâu về đấy
-Đi đâu kệ Trang, đồ nhìu chuyện
-Hay là rủ thằng nhỏ làm chuyện bậy bạ thế
Mặt bả cười cười đi về phía mấy anh này. Mấy ảnh thấy bả cười cười nên cũng cười cười theo. Ai ngờ chưa được 3s thì “bụp, bụp” 2 cái đá được tung ra vào chân 2 người. Nhìn nữ tình thế mà đá hai anh này lết lun. Nó phải há hốc mồn vì bà chị này, đúng là bá đạo mọi mặt từ thông minh đến ăn rồi còn biết đánh “lộn” nữa. KHông biết sắp tới còn bất ngờ gì đây.
Quay trở lại 5 tiết buổi chiều, con nhỏ V.anh lại im re nhìn lên bảng báo hại nó chỉ biết chọc mấy con kìa.
Reng…reng…reng Truyện Sex Loạn Luân CUối cùng cũng hết cái tiết 5 quái đản, nó phi thẳng ra xe đi về với bà chị. Nó ăn cơm xong lại phóng lên phòng và mài mò cái máy tính bàn . Hình như lâu lắm rồi nó mới rớ tới cái máy tính. Lúc học lớp 10 ở ngoải toàn là đá banh, đi chơi chứ tiệm nét nó ít vào lắm. Sau 3 tiếng chiến đấu từ yahoo đến các diễn đàn nó đều vào tất(Trừ dd sex nhé, hồi đó ngây thơ trong trắng lắm, không như các em 10x bây giờ). Nó nằm xuống giường ngủ lúc nào không biết .
Nó giật mình tỉnh giấc trong đêm khi mơ về cơn ác mộng. Có những người khi gặp ác mộng họ có thể nhớ về hoặc họ sẽ quên nó. Nó nhìn ra cửa sổ, bây giờ cũng đã hơn 4 giờ sáng rùi còn gì. Bầu trời vẫn còn tối , đâu đó thấp thoáng những con người mưu sinh . Còn có những cô chiêu cậu ấm đi chơi về sau những cuộc hoang lạc . Tiếng những chiếc xe vang vọng trong không gian yên tĩnh buổi sáng. Những tán lá cây còn động những giọt mưa sau một cơn mữa tầm tã. Nó cứ nằm đó gác tay lên tráng suy nghĩ rất nhiều thứ về những kế hoạch cho dự định sắp tới. Nó lại nhớ về ba mẹ nó, những con người sáng thức sớm đi tới tối mịt về kiếm từng đồng nuôi nó. Nó nhớ cô bạn thân tên Thư, nó nhớ thằng thịnh, đức, phúc……..Những kỉ niệm cứ ùa về cái đầu nó như một cuốn băng chạy chậm. Nó lại ngủ quên lúc nào không hay………………………………
“bụp bụp bụp”
-Dậy đi học nào
“Biết rùi, xuống dưới đợi em”
-Ừa, lẹ nha 6g rùi
“………”
Nó thay cái bộ đồng phục, xịt mấy chai mà bà chị đã dắt nó đi mua. Nó thề với mọi người là lúc đó nó chả biết cái chai đó là chai gì nữa. Chỉ biết xịt nó thơm thơm nên xịt cho có. Chứ hồi đó giờ nó chả dùng đến bao giờ. Xong xuôi đâu đó nó phóng xuống nhà. Đập vào mắt nó là bà chị đang ngốn nghiến cả
đóng bánh mì với thịt bò.
“Chị làm gì mà ăn ghê thế”
Bả ngước mắt lên nhìn nó rồi nói vội
-Ý kiến không
“Hì, hỏi thế thôi”
Bả tiếp tục phần ăn như bị bỏ đói vậy, chưa bao giờ gặp nhỏ nào ăn như bà này. Thế mà nhìn bả nó đoán chừng cở 50 kg là cùng. Việt Nam mà tổ chức cuộc thi ai ăn nhanh nhất thì chắc bà này thắng lớn à. Có khi unesco công nhận bà chị này là người con gái đẹp hấu “ăn” nhất thế giới.
Sau khi xử lý hết bánh mì với thịt bò thì nó được bà chị đèo cho đến trường. Sau khi gửi xe bả lại chỗ nó hỏi.
-Nhóc em có cần điện thoại không
“Ơ dạ, được không chị”
-Được xài vô tư
“Thế mua giùm em một cái nhóe”
-Ừa, tí trưa chị chở cho đi mua
“Yêu chị kute nhất nhà he he”
Từ lâu nó đã có cái mong ước là được có một chiếc điện thoại . Tự nhiên nghe bà chị gợi chuyện mua một chiếc thì nó đã nhẩy cẳng lên mà vui sướng(nghĩ lại lúc đó nó trẻ trâu kinh, cái gì cũng chị chị).
Hôm nay những môn học đối nó rất mới mẻ, nó chả hiểu gì vì mới chuyển vào hoc mà. Riêng nhỏ chỉ nói với nó dăm ba câu đại loại như: chào buổi sáng hay đại loai như những bài mà em không hiểu như có trach nhiệm với cô chủ nhiệm thôi chứ ngoài ra chả đùa giỡn gì. Cơ mà chỉ có thế thôi mà nó đã lăng lăng như đang ở trên mây. Mỗi lần mà nhỏ lại gần nó nói câu gì đó mùi thơm của nhỏ tỏa khắp nơi. Như có một ma lưc nào đó cuốn hút lấy nó. Nó vẫn dùng cái skill quan trọng đó là”Đẹp trai không bằng chai mặt”.Nó nhìn nhỏ mọi lúc mọi nơi , từ ra chơi đến mỗi tiết học. Nó biết nhỏ khó chịu nó lắm nhưng mặt dày mà, cứ thế mà làm.
Reng…reng….reng
Tiết năm đã kết thúc, vậy là nó sắp có chiếc điện thoại xài rùi. Kế hoạch nó chắc chắn sẽ tiến triển lắm đây. Bà chị chở nó đi lòng vòng khu Lkt thì thấy tiệm điện thoại nokia. Bả ghé vào nói gì với mấy người người bán hàng trong có vẻ thân thiết lắm. Sau ki lòng vòng khu nokia nó chấm ngay em 2730.
5 tiết học trôi qua êm ả với nó. Nó phải hối lộ con bạn Trinh của nhỏ mấy tô bún nó mới cho số dt của nhỏ. Thôi kệ chuyện đại sự trước mắt quan trọng hơn.
“Nè bíết tớ là ai không”
-?, bạn là ai
“-Uhm một người xa lạ nhưng cũng rất gần bạn, luôn luôn dõi theo bạn”
-Nè nói đại đi không tui không nhắn tin nữa đó
“Bạn cứ gọi mình là lì lợm được rùi”
-Tớ chả quen biết cậu nên đừng nhắn tin nói nhãm nữa
“Bạn có phải là Vân Anh, học sinh trường LTT, lớp 10a1 đúng không”
-Sao bạn biết
“Mình dùng thần giao cách cảm”
-Xạo quá nói thiệt đi
“Ừ thì mình thấy thông tin bạn trên dd xxxx nên nhắn tin làm quen”
-Ừa mình cũng đang có chuyện buồn, làm quen cũng được
“THế mình phải gọi bạn là gì dây”
-Gọi mình là mèo được rồi
Cứ thế nó ngồi nhắn tin với nhỏ cho đền tận khuya hai đứa mới kết thúc. Nó đã nắm được chút chút thông tin về nhỏ. Nhà hơi giàu, ba má đã li dị, mới chia tay người yêu nên có nhiều tâm sự. Nó kêu nhỏ nếu muốn thì cứ tâm sự với nó đi. Nhỏ trả lời là chừng nào đủ thân thiết thì nhỏ sẽ kể cho nó…………….
Nó nằm gác tay lên trán để chuẩn bị ngủ nhưng hình ảnh nhỏ cười chúm chím cứ bao quanh lấy nó. Nó thiếp đi với mớ hỗn độn cứ bao quanh lấy nó. Đột nhiên hình ảnh cô bạn tên Thư hiện diện trước mắt nó………………………..
3 tuần trước
Đà lạt
11g30p
Trời hôm nay se se lạnh đâu đó còn động lại một tí sương sớm, những học sinh đang cười nói vui vẻ trong giờ ra về.
Tại một quán trà sữa :
-Hôm nay anh lì lợm nhà ta có tiền nên bao tụi mình vào quán trà sữa nè tụi bây ơi, tao có nghe nhầm không, Thư mày nhéo tao cái cho tĩnh coi.
-Ây da.. đau quá thế là tao không mơ
“Tụi bây không nghe nhầm đâu, hôm nay anh bao sân”
-À không đùa không. Nhà mày như thế tiền đâu mà bao tụi tao ăn với chả uống
“Hôm nay tao trúng mánh, được ông ba cho vài chục nè”
Nói rồi nó móc ra cả xấp tiền tờ 1 ngàn.
-Ghê ta, thế anh em mình chiến thui
“Mà tao có chuyện này muốn nói với tụi bây”
-Gì mà mặt mày trông nghiêm trọng thế
“Cũng không có gì, vài bữa nữa tao phải vào sg ở rùi”
-Hã, sao lại vô trổng học, mày ở đây học không được à
“Ba mẹ bắt tao vào trong đó học”
-Ừ thì ba mẹ mày ép thì mày cứ vào, lúc nào lại ra thăm tụi tao, đừng quên tụi tao được rùi
“Ừ, mà nãy giờ không thấy chị Thư nhà ta lên tiếng ta”
-Con gái là phải im lặng, không đú đớn giống tụi bây đâu, tao đang tập làm con gái mà
Nghe xong nguyên đám lăn ra cười đến đau cả bụng vì câu nói của con nhỏ. Trong lòng nó rất vui vì con đám bạn lúc nào cũng nhớ đến nó. …………………………….
--------------------
-Reng, reng ,reng
“Oa, oa 6g rùi à”
Nó ngồi ngáp với dụi mắt một hồi cũng lao vào nhà tắm rửa cho sạch sẽ. Nhờ cái điện thoại mà nó không bị bà cô khó tính ấy đập đầu nữa. Sau khi thay xong cái bộ đồng phục đi học, nó thong dong tản bộ xuống cầu thang. Hôm nay bà cô hình như không có nhà hả gì đấy.
-Vú năm, chị đi đâu rùi
“Cô ty à, nó nói sáng sớm đi trước có công chuyện, cậu cứ đi ra đón xe buýt trước nhà mà đi học. Cô ấy có gửi cậu ít tiền”
Nói xong vú năm móc ra cho nó tờ 100k, “out the heo nghe nói xe buýt ở sài gòn vé có 3 ngàn mà ta” .
Nguồn Truyện: Truyện Sex Cực Sướng .